Bài kinh: Bảy Pháp Bất Thoái Và Bảy Pháp Làm Cho Chánh Pháp Được Tăng Trưởng

Tôi nghe như vầy:
Một thời Phật ở trong núi Kì-xà-quật, thành La-duyệt cùng với đại chúng Tỳ-kheo một nghìn hai trăm năm mươi vị.

…Phật bảo A-nan:
- Ngươi hãy truyền cho các Tỳ-kheo ở chung quanh thành La-duyệt-kì nhóm hết lại giảng đường.

A-nan thưa:
- Kính vâng.

Rồi vâng lệnh đi đến thành La-duyệt-kì tập họp hết các Tỳ-kheo vào giảng đường; sau đó bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn, các Tỳ-kheo đã nhóm đủ. Kính mong Đức Thánh biết thời.

Bấy giờ, Thế Tôn liền rời chỗ ngồi đi đến giảng đường, ngồi lên chỗ ngồi dọn sẵn, bảo các Tỳ-kheo:
- Này các Tỳ-kheo, Ta sẽ giảng cho các ngươi bảy pháp bất thối. Các ngươi hãy lắng nghe, lắng nghe, suy nghĩ kỹ!

Các Tỳ-kheo bạch Phật:
- Kính vâng, bạch Thế Tôn. Chúng con muốn nghe.

Phật bảo các Tỳ-kheo:
Này các Tỳ-kheo, bảy pháp bất thối là:
Một là thường hội họp luận bàn chính nghĩa, thời lớn nhỏ hòa thuận mà Chính pháp không bị suy thoái.
Hai là trên dưới hòa đồng, kính thuận không trái, thời lớn nhỏ hòa thuận mà Chính pháp không bị suy thoái.
Ba là trọng pháp, tỏ rõ cấm kỵ, không trái quy chế, thời lớn nhỏ hòa thuận mà Chính pháp không bị suy thoái.
Bốn là nếu có Tỳ-kheo nào có năng lực hộ chúng, được nhiều người biết đến, hãy nên kính thờ Tỳ-kheo ấy, thời lớn nhỏ hòa thuận mà Chính pháp không bị suy thoái.
Năm là khởi tâm niệm, lấy sự hiếu kính làm đầu, thời lớn nhỏ hòa thuận mà Chính pháp không bị suy thoái.
Sáu là tu phạm hạnh, không bị chi phối bởi ái dục dẫn đến tái sinh, thời lớn nhỏ hòa thuận mà Chính pháp không bị suy thoái.
Bảy là người rồi sau mình, không tham lam danh lợi, già trẻ hòa thuận mà Chính pháp không bị suy thoái.

Này các Tỳ-kheo, lại có bảy pháp làm cho Chính pháp tăng trưởng không tổn giảm.
Một là ưa ít việc, không ưa nhiều việc thời Chính pháp tăng trưởng không bị tổn giảm.
Hai là ưa yên lặng, không ưa nói nhiều.
Ba là ít sự ngủ nghỉ, tâm không hôn muội.
Bốn là không tụ họp nói việc vô ích.
Năm là không tự khen ngợi khi mình thiếu đức.
Sáu là không kết bè bạn với người xấu ác.
Bảy là ưa ở một mình nơi chỗ nhàn tịnh, núi rừng.
Này Tỳ-kheo, được như vậy, thời Chính pháp sẽ được tăng trưởng, không bị tổn giảm.

(Trích soạn từ: Kinh Trường A-hàm - Tập 1, kinh Du hành, Việt dịch: Tuệ Sỹ)

-
aa
+
139 lượt xem
01/01/2024

Bình luận

Phản hồi cho Hủy bỏ