Một thời, Thế Tôn trú ở Sa-kỳ (Sàketa), tại rừng Ti-kan-da-ki (Tikandaki). Rồi Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo:
- Này các Tỷ-kheo!
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Các vị Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau:
...Năm pháp này, này các Tỷ-kheo, đưa đến diệu pháp hỗn loạn, biến mất. Thế nào là năm?
Một là ở đây, này các Tỷ-kheo, các Tỷ-kheo không cẩn trọng nghe pháp;
Hai là không cẩn trọng học thuộc lòng pháp;
Ba là không cẩn trọng thọ trì pháp;
Bốn là không cẩn trọng quan sát ý nghĩa các pháp được thọ trì;
Năm là không cẩn trọng thực hành pháp và tùy pháp sau khi hiểu ý nghĩa và hiểu pháp.
Năm pháp này, này các Tỷ-kheo, đưa đến diệu pháp hỗn loạn, biến mất.
Năm pháp này, này các Tỷ-kheo, đưa đến diệu pháp an trú, không hỗn loạn, không biến mất. Thế nào là năm?
Một là ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo cẩn trọng nghe pháp;
Hai là cẩn trọng học thuộc lòng pháp;
Ba là cẩn trọng thọ trì pháp;
Bốn là cẩn trọng quan sát ý nghĩa các pháp được thọ trì;
Năm là cẩn trọng thực hành pháp và tùy pháp sau khi hiểu ý nghĩa và hiểu pháp.
Năm pháp này, này các Tỷ-kheo, đưa đến diệu pháp an trú, không hỗn loạn, không biến mất.
(Trích soạn từ: Kinh Tạng Nam Truyền, Tăng Chi Bộ Kinh - Tập 3, chương 5: Năm Pháp, Diệu Pháp Hỗn Loạn 1, tr.214, Việt dịch: Hòa thượng Thích Minh Châu)
Bình luận (1)
Nguyễn Văn Sang