Kinh Trợ Duyên Cho Người Hấp Hối

Một thời, Thế Tôn trú ở Ba-ga (Bhagga), rừng Be-sa-ka-la (Bhesakàla), Lộc Uyển. Lúc bấy giờ, gia chủ, cha của Na-ku-la bị trọng bệnh. Mẹ của Na-ku-la (Nakula) nói với cha của Na-ku-la như sau:

Thưa gia chủ, chớ có mạng chung với tâm còn mong cầu luyến ái. Đau khổ là người khi mạng chung với tâm còn mong cầu luyến ái. Thế Tôn đã quở trách người khi mạng chung với tâm còn mong cầu luyến ái. 

Gia chủ có thể suy nghĩ: Mẹ của Na-ku-la, sau khi ta mạng chung, không có thể nuôi dưỡng các con và duy trì nhà cửa; Sau khi ta mạng chung, mẹ của Na-ku-la sẽ đi đến một gia đình khác; Mẹ của Na-ku-la, sau khi ta mạng chung, sẽ không muốn yết kiến Thế Tôn và chúng Tăng; Sau khi ta mạng chung, mẹ của Na-ku-la sẽ không giữ giới một cách đầy đủ… 

Thưa gia chủ, chớ có nghĩ như vậy! Sau khi gia chủ mạng chung, tôi có thể nuôi dưỡng các con và duy trì nhà cửa; Gia chủ cũng đã biết, mười sáu năm nay tôi đã sống với gia chủ và thực hành phạm hạnh thế nào rồi; Sau khi gia chủ mạng chung, tôi sẽ yết kiến Thế Tôn và chúng Tăng nhiều hơn; Cho đến khi nào, các nữ đệ tử áo trắng của Thế Tôn còn giữ giới luật một cách đầy đủ, tôi là một trong những người ấy… Do vậy, gia chủ, chớ có mạng chung với tâm còn mong cầu luyến ái. 

(ĐTKVN, Tăng Chi Bộ III, chương 6, phẩm Cần phải nhớ, phần Cha mẹ của Nakula [1], VNCPHVN ấn hành, 1996, tr.32)

-
aa
+
1,436 lượt xem
30/06/2021

Bình luận (1)

Phản hồi cho Hủy bỏ

  1. N
    N

    Nguyễn Thị Liên

    29/01/2024
    Con xin thành kính tri ân công đức của Sư Phụ cùng Đại Tăng và Cô Chủ Nhiệm ạ