Kinh Chết Một Sự Thật Tất Yếu

Một thời, Thế Tôn ở thành Xá Vệ (Sàvatthi). Rồi vua Ba Tư Nặc (Pasenadi) nước Kiều Tát La (Kosala) đi đến, sau khi đảnh lễ và ngồi xuống một bên. Đức Thế Tôn hỏi đức vua rằng:
Đại vương từ đâu đi đến giữa trưa thế này?

Bạch Thế Tôn, tổ mẫu của con già nua, đã đạt đến tuổi thọ và đã mệnh chung. Con rất yêu quý tổ mẫu. Bạch Thế Tôn, nếu con được cho một voi báu, hay để tổ mẫu con khỏi chết, con sẽ cho voi báu… Nếu con được cho một quốc độ, hay để tổ mẫu con khỏi chết, con sẽ cho quốc độ.

Thưa đại vương, tất cả chúng sinh đều phải chết, đều kết thúc trong sự chết, đều không vượt qua sự chết.

Thật vi diệu, thật hy hữu thay! Bạch Thế Tôn.

Như vậy là phải, thưa đại vương. Tất cả chúng sinh đều phải chết, đều kết thúc trong sự chết, đều không vượt qua sự chết. Ví như, tất cả đồ gốm được làm ra đều phải bể, đều kết thúc trong sự bể, đều không vượt qua sự bể. 

Đại vương nên biết:

Mọi chúng sinh sẽ chết
Mạng sống sẽ kết thúc
Tùy nghiệp, họ sẽ đi
Nhận lãnh quả thiện ác
Ác nghiệp đọa địa ngục
Thiện nghiệp lên thiên giới
Do vậy hãy làm lành
Tích lũy cho đời sau
Công đức cho đời sau
Làm hậu cứ cho người. 

(ĐTKVN, Tương Ưng Bộ I, chương 3, phẩm 3, phần Tổ mẫu [trích], VNCPHVN ấn hành, 1993, tr.216)

-
aa
+
1,307 lượt xem
30/06/2021

Bình luận

Phản hồi cho Hủy bỏ