Thuở đức Phật còn tại thế, trong nước Xá-vệ có năm trăm Bà-la-môn luôn tìm Phật để phỉ báng. Đức Phật với trí tuệ tam minh, thông hiểu hết tâm tính chúng sinh. Ngài thương xót muốn độ cho họ. Thật ra, quả chưa chín là do nhân duyên chưa đủ. Tất cả tội phước xảy đến chẳng qua do mình tự tạo nhân duyên rồi tự nhận lấy quả báo. Những vị Phạm Chí này ngày nay đáng được độ là nhờ chút phước lành đời trước. Nhờ phước đức mới khiến họ được gặp duyên lành.
Lúc ấy, năm trăm ông Phạm Chí cùng nhau bàn rằng:
- Chúng ta nên xui tên đồ tể giết hại sinh vật đến thỉnh Phật và chư Tăng về nhà cúng dường. Phật ắt nhận lời và tán thán tên đồ tể. Chúng ta sẽ ra trước Phật chỉ trích chuyện này.
Bấy giờ, người đồ tể đến thỉnh Phật. Đức Phật hứa khả và nói với anh ta:
- Trái chín sẽ tự rụng, phước đến sẽ được độ. Người đồ tể trở về lo chuẩn bị bữa cúng dường.
Đức Phật cùng các đệ tử vào xóm đồ tể đến nhà người thí chủ này. Các Phạm Chí thấy thế đều mừng rỡ, cho là hôm nay đã nắm được nhược điểm của Phật! Nếu Phật tán thán phước đức của thí chủ thì họ sẽ đem đầu đuôi việc sát sinh của người đó ra chê bai. Nếu Phật nói nghiệp báo của tội lỗi, họ sẽ đem phước đức của ngày hôm nay ra vấn nạn. Cả hai đường đều bắt bẻ được, nên ai nấy đều lấy làm đắc ý.
Sau khi đến nhà đàn việt, an tọa, rửa chân tay, thọ trai xong, Phật quan sát tâm tính mọi người thấy rằng có thể độ được, liền hiện tướng lưỡi rộng dài, phóng hào quang chiếu sáng khắp cả thành, rồi dùng Phạm âm nói kệ chú nguyện:
Người sống theo lẽ đạo
Y giáo, chẳng lãng xao
Kẻ ngu lại đố kỵ
Thấy vậy, ác hại nhau.
Gieo giống đắng, quả đắng
Nhân ác, tránh được chăng?
Làm ác chịu tội khổ
Tu thiện hưởng phước lành.
Thiện ác kết quả riêng
Nhân quả lý đương nhiên
Làm thiện sẽ được thiện
Gieo giống ngọt: Vui yên.
Đức Phật nói kệ xong, năm trăm ông Phạm Chí tâm ý khai ngộ liền đến trước Phật phủ phục sát đất đỉnh lễ, rồi chắp tay thưa:
- Kính bạch đức Thế Tôn, chúng con là những kẻ ngu si ngoan cố, trước giờ chưa hiểu được lời dạy của bậc Thánh. Nay xin Ngài hãy từ bi nhận chúng con làm Sa-môn.
Đức Phật hứa khả. Năm trăm vị đó xuất gia thành Tỳ-kheo. Già trẻ trong xóm làm nghề đồ tể thấy thần thông của Phật ai cũng hoan hỉ, đều được đạo quả. Từ đó, người trong xóm được xưng là bậc hiền thánh không còn tên gọi đồ tể nữa.
(Trích soạn từ: Kinh Pháp cú thí dụ, Quyển Thứ Ba, Phẩm Ái Thân Thứ 22, Thí dụ 45, tr.204-206, Việt dịch: Thích Minh Quang, Nxb. Tôn Giáo, Hà Nội, 2012)
Bình luận (1)
Ban quản trị
- Chủ quyền của đất nước;
- Các vấn đề về chính trị;
- Các phát ngôn cho mục đích hoặc có dấu hiệu chống lại Đảng, Nhà nước, chia rẽ và gây mất đoàn kết dân tộc, đoàn kết tôn giáo;
- Vi phạm hoặc có dấu hiệu vi phạm chính sách, pháp luật của Nhà nước và thuần phong, mỹ tục của dân tộc.
Cho mục đích trên, chúng tôi tuyên bố có quyền xóa, gỡ bỏ hoặc thực hiện bất kỳ biện pháp nào thuộc quyền của Ban Quản trị và Chủ sở hữu; và tố cáo với cơ quan chức năng hoặc thực hiện các biện pháp pháp lý cần thiết để ngăn chặn, xử lý các hành vi vi phạm hoặc hành vi có dấu hiệu vi phạm nêu trên.
Lương Thị Thủy
Bài kinh thật ý nghĩa! Đúng là chân lý!