Thuở xưa, có một nước cách phía nam thành La-duyệt-kỳ bốn nghìn dặm. Nước này thờ phụng mấy nghìn vị Phạm Chí. Lúc ấy, trong nước có hạn lớn suốt ba năm không mưa. Nhà vua cầu đảo quỷ thần khắp các chỗ vẫn không kết quả. Vua bèn hỏi các Phạm Chí đây là do nguyên nhân gì. Các vị ấy nói:
- Chúng tôi sẽ trai giới thanh tịnh, rồi sai người tiếp xúc Phạm Thiên hỏi xem tai nạn này do đâu.
Vua đáp:
- Tốt lắm! Trai giới cần gì xin cho tôi biết.
Các Phạm Chí nói:
- Phải cần dùng hai mươi cỗ xe củi, tô, mật, dầu mè, hương hoa, phan lọng, vàng bạc, đồ tế.
Vua liền cho người sắm sửa cung cấp đầy đủ. Các Phạm Chí ra khoảng đất trống cách thành bảy dặm chất củi cao như núi. Rồi họ khuyến khích rằng ai không tiếc mạng sống chết sẽ được sinh thiên. Họ chọn được bảy người chịu tự thiêu để lên trời Phạm Thiên.
Bảy người sau khi cúng tế, chú nguyện xong leo lên đống củi. Bên dưới, mọi người đốt lửa thiêu chết họ. Khói lửa bốc lên, sức nóng bức ngặt, bảy người sợ hãi cầu cứu song không có ai. Họ mới cất tiếng kêu:
- Có đức đại từ bi nào trong tam giới thương xót cứu chúng tôi thoát khỏi khổ nạn này, chúng tôi xin quy y vị đó.
Đức Phật ở xa hay biết, theo tiếng đến cứu. Ngài ở trên hư không hiện tướng hảo quang minh. Bảy người thấy Phật, buồn vui xen lẫn hướng về Phật nói:
- Chúng con nguyện quy y Ngài, xin hãy cứu khổ nóng bức cho chúng con.
Đức Thế Tôn liền nói kệ:
Người quy y nhiều nơi
Thần núi sông cây cỏ
Dựng hình tượng cúng thờ
Cầu phước thần ban cho
Họ quy y như vậy
Không kiết tường cao thượng
Quỷ thần đâu đến được
Cứu họ hết khổ ương.
Nếu ai biết quy y
Phật pháp và Tăng chúng
Giữ Đạo quán tứ đế
Ắt thấy chân trí tuệ.
Sinh tử khổ vô cùng
Nương đạo thoát lao lung
Vượt tám nạn trong đời
Hết khổ được thảnh thơi.
Quy y ngôi Tam Tôn
Tối thượng tối kiết tường
Đây duy nhất con đường
Vượt thoát tất cả khổ.
Đức Phật nói kệ xong, lửa liền tắt ngấm. Bảy người được an ổn hết sức vui mừng. Các Phạm Chí và nhân dân trong nước thấy thế ai cũng kinh ngạc ngưỡng mộ. Đức Thế Tôn bèn thị hiện thần thông, phân thân biến hóa ẩn bên đây hiện bên kia một cách tự tại. Trên thân phun ra nước lửa, ánh sáng năm màu. Mọi người trông thấy đều mọp mình quy mạng. Bấy giờ, bảy người đã từ trên đống củi leo xuống, buồn vui xen lẫn nói lên kệ rằng:
Gặp bậc thánh vui thay
Được nương tựa vui thay
Xa được kẻ ngu muội
Tu thiện hạnh phúc thay!
Giữ chính kiến thật vui
Thuyết pháp cho nhau vui
Với đời không tranh chấp
Giới trọn thường an vui.
Ở với hiền nhân vui
Như sống chung ruột rà
Thân cận bậc bi trí
Hiểu biết càng cao xa
Bấy giờ, bảy người nói kệ xong, cùng với các Phạm Chí xin làm đệ tử Phật. Đức Phật hứa khả. Họ đều xuất gia chứng quả A-la-hán. Vua quan nhân dân đều phát tâm tu hành.
Kế đó trời mưa lớn, đất nước trù phú, nhân dân ấm no, chính pháp phổ biến, ai cũng hoan hỉ tu học.
(Trích soạn từ: Kinh Pháp cú thí dụ, Quyển Thứ Ba, Phẩm Ái Dục Thứ 34, Thí dụ 61, tr.283-288, Việt dịch: Thích Minh Quang, Nxb. Tôn Giáo, Hà Nội, 2012)
Bình luận
Ban quản trị
- Chủ quyền của đất nước;
- Các vấn đề về chính trị;
- Các phát ngôn cho mục đích hoặc có dấu hiệu chống lại Đảng, Nhà nước, chia rẽ và gây mất đoàn kết dân tộc, đoàn kết tôn giáo;
- Vi phạm hoặc có dấu hiệu vi phạm chính sách, pháp luật của Nhà nước và thuần phong, mỹ tục của dân tộc.
Cho mục đích trên, chúng tôi tuyên bố có quyền xóa, gỡ bỏ hoặc thực hiện bất kỳ biện pháp nào thuộc quyền của Ban Quản trị và Chủ sở hữu; và tố cáo với cơ quan chức năng hoặc thực hiện các biện pháp pháp lý cần thiết để ngăn chặn, xử lý các hành vi vi phạm hoặc hành vi có dấu hiệu vi phạm nêu trên.