Câu số 1 (bắt đầu từ 0:55)
Cô ơi! Cháu với người yêu nhau được 7 tháng. Chúng cháu cũng tính đến chuyện lâu dài. Vừa rồi, chúng cháu có nói chuyện về việc chọn quà Tết cho gia đình anh và cũng là lần đầu ra mắt gia đình luôn. Người yêu cháu bảo: “Em đến chơi là vui rồi, không cần mua gì đâu, bố mẹ anh dễ tính mà.”
Cháu thưa Cô, chọn quà đắt thì cháu không đủ điều kiện mà quà rẻ thì cháu cũng thấy ái ngại. Vậy cháu nên làm gì ạ? Và khi về nhà người yêu thì cháu nên ứng xử như thế nào ạ? Xin Cô cho cháu lời khuyên.
Câu số 2 (bắt đầu từ 9:31):
Cháu thưa Cô, cháu mới về làm dâu ạ. Chồng cháu bảo cháu phải về nhà nội ăn Tết, nhưng cháu có suy nghĩ là: "Nhà nội rất cần có tết, không lẽ nhà ngoại thì không?" Cháu thấy như vậy không bình đẳng và thoải mái. Cháu cũng muốn về nhà ngoại ăn Tết. Mấy ngày hôm nay, vì vấn đề đó mà chúng cháu cũng đi đến đôi co, bất hòa. Cháu mong Cô cho vợ chồng cháu một lời khuyên ạ.
Câu số 3:
Nick Kun Đẹp Trai:
Con kính bạch Cô Yến, thời gian gần đây, con thường nghe những bài giảng của Cô. Con rất tin tưởng Cô. Hôm nay, con viết tâm sự của con ra đây, con thực sự muốn chia sẻ với Cô. Cô đổi tên nick giúp con thành nick là Kun Đẹp Trai được không ạ? Con muốn những người bị như con cũng có con đường thoát. Con mong Cô cho con một lời khuyên ạ.
Từ khi con bắt đầu dậy thì, biết thích nữ giới thì con đã có một tật là thích khổ dâm và nhục dâm. Tức là thay vì thích yêu và đòi hỏi tình dục, thì con lại tôn thờ những người nữ trẻ và xinh, thích ăn uống chất thải (phân, nước tiểu, nước miếng) của họ, van xin để được họ cho ăn uống chất thải ấy, và khi không được ăn uống những chất đấy thì con sẽ sinh tâm nghĩ nhớ, thèm khát rồi thủ dâm, Cô ạ.
Dĩ nhiên là có rất nhiều người chửi và đuổi đánh; nhưng cũng có nhiều người đồng ý và quan hệ của chúng con kể từ giây phút ấy là chủ nhân và chó. Những người nữ đáp ứng được điều đó là “chủ nhân”, gọi là những người ác dâm, bạo dâm; còn ngược lại, những người nam như chúng con đóng vai trò là “chó”, gọi là những người nhục dâm, khổ dâm ạ.
Trong mối quan hệ đó, chúng con bị xem là những kẻ hèn mọn, súc vật dưới chân phái nữ (những người được xem là nữ hoàng hoặc bà chủ).
Con biết rõ là dơ bẩn, nhưng lại rất khó bỏ. Dĩ nhiên, không phải chỉ có con như vậy mà có rất nhiều người khác cũng thích khổ dâm và nhục dâm như vậy.
Nay con gửi tâm sự tới Cô, mong Cô từ bi cho con lời khuyên và cách tu tập để chuyển hóa nghiệp khổ nhục dâm này của phái nam chúng con và nghiệp bạo ác dâm của phái nữ - những người được chúng con tôn thờ xưng tụng là bà chủ hay nữ hoàng cũng như nhân - duyên - quả của những người trong những mối quan hệ này, để từ quan hệ chủ - chó có thể thành bạn tri kỷ, hoặc thậm chí một cặp đôi, một cặp vợ chồng hạnh phúc ạ. Nếu như một trong hai hoặc cả hai đã có gia đình, thì sẽ trở thành hai người tôn trọng nhau như bao nhiêu người khác, Cô ạ.
Con mong Cô giải thích về nhân quả của những đối tượng dưới đây, cách sám hối và cách tu tập để chuyển hóa nghiệp của 4 đối tượng dưới đây ạ.
- Ác dâm: thích đánh đập người khác giới bằng đòn roi, vọt.
- Bạo dâm: thích hành hạ, sỉ nhục người khác giới bằng các cơ quan sinh dục của mình, hoặc chân tay như tát vả, đạp dẫm và thậm chí hành hạ, sỉ nhục người khác giới bằng mọi thứ chất thải của bản thân.
- Khổ dâm: là những người chịu bị đánh trói, để được cảm nhận sự vui thú thân xác.
- Nhục dâm: chịu để người khác giới xích cổ dẫn đi, thi thoảng tát cho mười mấy cái thật mạnh, nhổ vài bãi nước bọt và gọi như gọi chó, người nhục dâm sẽ bò, sau đó lại liếm, xong được phép nói tiếng người để nói câu tạ ơn đối với chủ nhân, sau đấy lại chỉ bò bằng tứ chi và sủa. Người chịu nhục dâm còn phải liếm giày, liếm chân, chui qua háng, lấy đầu hoặc mặt để bà chủ lót đít ngồi, mà lót không khéo làm bà chủ ngã hoặc đau mông còn bị ăn đòn nữa, vừa bị đánh vừa bị chửi bới là loại chó ngu đần… Nếu bà chủ buồn xả hơi thì sẽ xả thẳng mũi hoặc miệng, tùy là tâm trạng vui hay tức giận mà thái độ xả sẽ khác nhau (nếu vui thì là bà ban thưởng cho chó của bà; nếu tức giận thì là “loại chó như lũ chúng mày chỉ xứng để mặt dưới đít các bà và tôn thờ lễ lạy chất thải của bọn bà và tiêu thụ nó mà thôi, đúng là lũ súc vật, lũ chó ăn “cứt” cho các bà) và có thể kèm theo vài cái đạp, tát hay nhấc mông lên khỏi mặt chừng 20, 30cm rồi ngồi mạnh xuống lặp đi lặp lại nhiều lần. Người nhục dâm đau ê ẩm mặt mũi, xong vẫn phải quỳ lạy đội ơn bà chủ, Cô ạ.
Kể cả lúc bà chủ đi vệ sinh cũng vậy, có khi chả xin, bà chủ cũng gọi vào quỳ phủ đầu trước mặt, hơi ngẩng mặt và hai tay nâng cốc đặt trước bộ phận sinh dục của bà, để hứng nước tiểu; xong rồi lại bò ra sau, hoặc bà chủ chủ động quay lại lúc này lại 2 tay nâng bát ở dưới hậu môn và trực chờ Bà Chủ đi vào bát tô, xong xuôi thì bà chủ ghé mông vào mặt và nói một câu đơn giản: “Liếm sạch!”, là sẽ đưa lưỡi vào liếm sạch hậu môn bà, xong rồi thì quỳ lạy bát phân và cốc nước tiểu khoảng vài chục đến cả vài trăm lần, tùy bà chủ muốn & ra lệnh; sau đấy thì ăn uống và lại một lần nữa lạy tạ và ca tụng bà chủ.
Cũng có khi van xin để được ăn mà còn khó, thậm chí xin nhiều bà chủ tức phạt, không đánh không chửi, nhưng trói trong toilet & hàng ngày vẫn đi vệ sinh bình thường, nhưng lại không cho ăn mà chỉ cho nhìn và ngửi mùi, đồ ăn uống trước mặt mà phải nhịn đói, nhiều nhất là 1 tuần.
Cũng có khi vì ăn nhiều quá rồi, bụng không chứa được nữa nhưng nếu có một bà chủ nào đấy vẫn muốn đi và còn đi nhiều thì vẫn phải ăn cho hết & bắt phải ăn, không ăn thì ăn đòn roi vọt từ các bà. Có người thậm chí trong khoảng 1 giờ phải hầu hạ tới 6, 7 bà chủ đi vệ sinh và tiêu thụ bằng hết.
Khi trước, con rất thích như vậy và cũng đã được một lần, trong hơn một tiếng ăn uống của 5 bà chủ; kể cả khi đã biết về Phật Pháp, con vẫn còn đang là 1 con chó của 1 bà chủ nhỏ hơn con 6 tuổi, cùng 4 người bạn nữ của bà, cũng là các bà chủ. Và con là chó của cả 5 người con gái này, nhưng chủ chính thức là người kém con 6 tuổi vì con ở cùng và vẫn được ăn cơm thừa canh cặn dưới gầm bàn, chỗ người ta để chân thi thoảng lại lau chân lên đầu. Trong cơm có thể được trộn nước tiểu & phân, hoặc 1 trong hai thứ, và nhổ vào 5, 6 bãi nước bọt to hoặc xì mũi vào (nếu như bà chủ hôm ấy đang bị sổ mũi) còn những bà chủ kia chỉ là đến và sử dụng con khi họ đi vệ sinh thôi.
Lần cuối cùng, con rời bỏ bà chủ là vì bà bắt con hầu thằng ranh con người yêu bà và không bao giờ có chuyện ấy, Cô ạ. Cũng kể từ ấy con khởi tâm ý sẽ từ bỏ trò này cũng như thân phận chó của mình, để trở lại làm một người chân chính, nhưng lại khó thể bỏ, và vẫn xin người khác, nếu người ta không cho, không đáp ứng thì thủ dâm, khi đi vệ sinh ở nhà nghỉ ăn phút 1 bãi phân là biết chắc của người ấy vừa thải ra và không xả nước, và vẫn quỳ lạy vài lạy và bốc ăn (tuy nhiên không nhiều lần, vì con cũng ít đi ô tô xa). Một năm vài ba lần về quê, trong lúc ăn thì chỉ có nghĩ là biết ơn người ấy đã vô tình để dành phần thưởng đặc biệt cho mình và không thủ dâm. Nhưng khi lên xe đi tiếp thì nằm đắp chăn nghĩ lại và thủ dâm. Thực sự là rất khó để bỏ nên con cảm thấy bế tắc, quay cuồng và mong được sự chỉ dạy từ bi của Cô.
Con muốn từ bỏ cũng bởi vì con cũng đã hỏi về sự khổ, nhục dâm này có thuộc giới tà dâm hay không và được biết là có, Cô ạ. Nhưng người ta chỉ giải thích về bản chất của nó là có phạm tà dục hay không, chứ không giải thích được về nhân quả và nghiệp của những mối quan hệ chủ - chó và những sự ăn uống chất thải này của con và nhiều người khác. Mặc dù biết rõ là bẩn, là vô cùng nhục nhã và vẫn ngửi được là phân thì thối, nước tiểu thì khai nhưng vẫn ăn uống và ăn nhiều thì quen, cảm thấy thèm khi không được ăn. Nhưng nguyên nhân để dẫn đến những hành vi này của bọn con thì người ta không thể giải thích & cho được lời khuyên cũng như phương pháp tu tập hợp lý ạ.
Câu hỏi số 4:
Xin phép hỏi Cô ạ.
Vậy sau khi tắt thở, nghiệp lực tự khắc hình thành thần thức liền sinh vào kiếp khác. Nếu nghiệp chưa định, thần thức ở dạng hương linh đứng bên giường đúng không ạ?
Vậy là không có việc sau khi tắt thở mà thần thức hôn mê 3 hoặc 4 ngày như trong Tử thư Tây Tạng nói sao ạ? Và cũng không có chuyện người nhà động vào thân thể người mất gây đau đớn cho họ khiến họ nổi sân đọa địa ngục, vì sau khi tắt hơi thần thức đã không còn dính mắc với thân xác vật lý nữa?
Người nhà con vừa mất, con mong cô giúp con với ạ.
---
Phật tử Phạm Thị Yến - Chủ nhiệm CLB Cúc Vàng - Tập Tu Lục Hòa chia sẻ với các Phật tử trong CLB.
Ban quản trị
- Chủ quyền của đất nước;
- Các vấn đề về chính trị;
- Các phát ngôn cho mục đích hoặc có dấu hiệu chống lại Đảng, Nhà nước, chia rẽ và gây mất đoàn kết dân tộc, đoàn kết tôn giáo;
- Vi phạm hoặc có dấu hiệu vi phạm chính sách, pháp luật của Nhà nước và thuần phong, mỹ tục của dân tộc.
Cho mục đích trên, chúng tôi tuyên bố có quyền xóa, gỡ bỏ hoặc thực hiện bất kỳ biện pháp nào thuộc quyền của Ban Quản trị và Chủ sở hữu; và tố cáo với cơ quan chức năng hoặc thực hiện các biện pháp pháp lý cần thiết để ngăn chặn, xử lý các hành vi vi phạm hoặc hành vi có dấu hiệu vi phạm nêu trên.