Bài kinh: Phật Độ Năm Trăm Người Chứng Quả

Thuở xưa, đức Phật trú tại thành La-duyệt-kỳ. Cách phía Đông Nam thành này ba trăm dặm, có một làng dân sơn cước, gồm hơn năm trăm gia đình. Dân làng này tính tình cứng cỏi khó có thể giáo hóa. Song nhờ họ có phúc duyên đời trước nên nay mới được Phật độ.
Bấy giờ, đức Thế Tôn hóa làm một vị Sa-môn đến làng đó khất thực. Khất thực xong, Ngài ra ngoài làng đến ngồi dưới một cội cây nhập vào định Nê-hoàn, không thở, không động đậy suốt bảy ngày. Người làng thấy vậy cho là đã chết, nên bảo với nhau rằng:
- Ông Sa-môn này đã chết, chúng ta nên đem chôn cất.
Do đó, họ mang củi đến để thiêu. Sau khi củi lửa tắt hết, đức Phật từ chỗ ngồi đứng dậy hiện thần thông giáo hóa, quang minh tỏa chiếu chuyển động mười phương. Hiện thần thông xong, Ngài lại ngồi xuống chỗ cũ, dung mạo an tịnh, từ hòa. Người trong làng lớn nhỏ ai cũng hết sức kinh sợ vội dập đầu tạ lỗi:
- Người sơn dã chúng con ngu độn, không biết thần nhân, đã càn rỡ đem củi đến thiêu Ngài không phải lúc. Chúng con tự nghĩ tội mình nặng hơn Thái Sơn. Xin Ngài hãy từ bi tha thứ đừng oán trách. Không biết thần nhân có được an lành không? Có buồn lo, đói khát, nóng bức chăng?
Bấy giờ, đức Thế Tôn từ hòa mỉm cười nói kệ:

Ta đã được an tịnh
Không có oán và hờn
Giữa những người hờn oán
Ta sống không oán hờn.
Ta đã được an tịnh
Không còn các não bệnh
Giữa những người bệnh hoạn
Ta sống không não bệnh.
Ta đã được an tịnh
Không còn có lo buồn
Giữa những người buồn lo
Ta sống không lo buồn.
Ta đã được an tịnh
Thanh tịnh và vô vi
Luôn hưởng vị an lạc
Như cõi trời Quang Âm
Ta đã được an tịnh
Vô sự và lặng trong
Dầu lửa khắp thế gian
Không sao thiêu ta đặng.

Lúc đó, năm trăm dân làng nghe kệ xong đều xin làm Sa-môn, tu chứng được quả A-la-hán. Người trong làng lớn nhỏ đều tin Tam Bảo.
Đức Phật cùng với năm trăm vị Sa-môn này bay về tinh xá Trúc Lâm. Hiền giả A-nan thấy Phật và các vị A-la-hán cùng đến vội ra trước Phật bạch rằng:
- Bạch đức Thế Tôn, những vị Tỳ-kheo này có phước đức gì mà được đức Thế Tôn đích thân đến hóa độ.
Đức Phật bảo:
- Này A-nan, thuở ta chưa thành Phật, có một vị Bích Chi Phật trú tại núi đó. Một hôm, vị ấy ngồi dưới một cội cây cách làng không xa định nhập Niết-bàn. Vị này hiện thần thông xong liền nhập diệt. Người trong làng mang củi lửa đến để thiêu, rồi gom lấy Xá-lợi đựng trong bình báu chôn trên đỉnh núi. Mọi người cùng nhau nguyện đời sau được đắc đạo, có thể an lạc diệt độ như vị Sa-môn này. Nhờ nhân duyên phước đức đó mà ngày nay họ có thể đắc đạo, và đức Như Lai mới đích thân đến để độ họ.
Đức Phật nói xong, vô số trời người nhân đó được đắc đạo quả.

Các bài xem thêm:

-
aa
+
618 lượt xem
11/11/2021

Bình luận

Phản hồi cho Hủy bỏ