Một thời, Tôn giả Xá Lợi Phất (Sàriputta) trú ở nước Ma Kiệt Đà (Maghadha), làng Na-la-ka. Rồi du sĩ Jam-bu-kha-da-ka đi đến, sau khi chào đón hỏi thăm và nói với Tôn giả Xá Lợi Phất:
- Này Hiền giả Xá Lợi Phất, trong Pháp-Luật này cái gì là khó làm?
- Xuất gia, này Hiền giả, là điều khó làm trong Pháp-Luật này.
- Đối với người đã xuất gia, này Hiền giả Xá Lợi Phất, cái gì là khó làm?
- Đối với người đã xuất gia, này Hiền giả, hoan hỷ là điều khó làm.
- Này Hiền giả Xá Lợi Phất, đối với người đã hoan hỷ, cái gì là khó làm?
- Này Hiền giả, đối với người đã hoan hỷ, điều khó làm là sự thực hành đúng pháp và tùy pháp.
- Có lâu không, này Hiền giả Xá Lợi Phất, một người đã thực hành đúng pháp và tùy pháp có thể thành vị A-la-hán?
- Không lâu, này Hiền giả.
(ĐTKVN, Tương Ưng Bộ IV, chương 4, Tương ưng Jambukhadaka, phần Khó làm, NXB Tôn Giáo, 2001, tr.416)
Nguồn: Quảng Tánh – Biên soạn (2016). Lời Phật dạy trong kinh tạng Nikaya, tập I, Nxb.Hồng Đức, Hà Nội, tr. 116.
Chú thích:
ĐTKVN: Đại tạng kinh Việt Nam.
Bình luận