Kinh Quả Báo Của Nghiệp Giết

Một thời, Thế Tôn trú ở thành Vương Xá (Ràjagaha). Lúc bấy giờ, Tôn giả La-kha-na (Lakkhana) và Tôn giả Mục Kiều Liên (Moggallàna) trú ở núi Linh Thứu. Rồi Tôn giả Mục Kiều Liên khi từ núi Linh Thứu bước xuống, đi qua một chỗ, liền mỉm cười.

Thấy vậy, sau khi khất thực xong, hai vị đi đến đảnh lễ Thế Tôn, Tôn giả La-kha-na hỏi Tôn giả Mục Kiều Liên:
Do nhân gì, duyên gì khi từ núi Linh Thứu bước xuống, Tôn giả lại mỉm cười?

Này Tôn giả La-kha-na, khi tôi từ núi Linh Thứu bước xuống, tôi thấy một bộ xương đang đi trên trời. Các con kền kền, quạ và chim ưng đuổi theo cắn mổ nó và nó kêu lên đau đớn. Thấy vậy, tôi suy nghĩ như sau: “Thật vi diệu thay! Một kẻ như vậy lại trở thành một chúng sanh như vậy, một dạ xoa như vậy, một tự ngã như vậy”.

Rồi Thế Tôn gọi các Tỳ-kheo:
Chúng sinh ấy, này các Tỳ-kheo, là một đồ tể giết trâu bò ở Vương Xá này. Do nghiệp của người đó thuần thục, sau khi bị nung nấu trong địa ngục nhiều năm, nhiều trăm năm, nhiều ngàn năm và với quả báo còn lại người đó cảm thọ với một tự ngã như vậy. 

(ĐTKVN, Tương Ưng II, chương 8, phẩm 1, phần Đống xương [lược], VNCPHVN ấn hành, 1993, tr.445)

-
aa
+
704 lượt xem
23/08/2020

Bình luận (1)

Phản hồi cho Hủy bỏ

  1. N
    N

    Nguyễn Thị Liên

    28/10/2023
    Con xin thành kính tri ân công đức của Sư Phụ cùng Đại Tăng và Cô Chủ Nhiệm ạ