- Thưa đại đức! Đức Thế Tôn là đấng Toàn Thiện nên luôn luôn có thân thiện hạnh, khẩu thiện hạnh và ý thiện hạnh, phải thế chăng?
- Vâng, đúng thế!
- Lời Ngài nói ra bao giờ cũng dịu ngọt, hòa nhã, từ ái, làm mát mẻ đầu óc của mọi người, làm hoan hỷ đôi tai của mọi người, phải thế không, đại đức?
- Quả vậy!
- Thế tại sao khi tỳ khưu Sudinna hành dâm với người vợ cũ, Đức Thế Tôn cấm chế điều luật bất cọng trụ, Ngài đã nguyền rủa tỳ khưu Sudinna là người trống rỗng. Đại đức có biết người trống rỗng là từ rất nặng lời chăng? Ấy là lời khiếm nhã, khinh bỉ, miệt thị... mà người ta chỉ sử dụng khi chiến tranh bằng binh khí miệng lưỡi! Do vậy, khi nghe Đức Thế Tôn mạt sát mình bằng lời người trống rỗng, tỳ khưu Sudinna khuôn mặt tái xanh, run rẩy, sợ hãi...
Thưa đại đức, như thế rõ ràng Đức Thế Tôn đã ác khẩu, đã nói lời như gai đâm trong óc, như lửa đốt trong tai, chứ từ hòa, hiền dịu, mát mẻ ở chỗ nào? Đại đức hãy cố biện minh cho Đức Thế Tôn thử xem?
Đại đức Na-tiên mỉm cười:
- Bần tăng sẽ không biện minh, chỉ nói ra sự thật cùng những ý nghĩa từ sự thật ấy. Ngoài ra, đại vương sẽ có cơ hội biết thêm một vài trường hợp trí tuệ thiện xảo mà Đức Thế Tôn đã sử dụng để giáo hóa chúng sanh!
Đức vua Mi-lan-đà cũng mỉm cười:
- Có lẽ đại đức đang bắt đầu một cuộc biện minh thiện xảo rồi đấy! Trẫm đang cố gắng lắng nghe!
- Vâng, tâu đại vương! Nhóm từ Mogha purisa mà người ta dịch là "người trống rỗng" thực ra mang ý nghĩa về giáo pháp chứ không phải lời miệt thị, khinh bỉ như thế gian thường hiểu. Mogha purisa là người trống rỗng, nghĩa là trong con người của y trống rỗng tri thức, trống rỗng trình độ, trống rỗng pháp hành, trống rỗng trí tuệ, nói chính xác hơn là trống rỗng về sự thấy biết khổ, nguyên nhân khổ, sự diệt khổ và con đường diệt khổ! Nói cách khác, đó là sự trống rỗng về nhận thức tứ đế. Người nào mà trống rỗng nhận thức về tứ đế sẽ dễ có những hành động lầm lạc, ngu si; và dẫu cho họ có tu hành, bố thí, làm phước - thì sự tu hành ấy cũng không đi đến đâu. Tỳ khưu Sudinna là một con người như vậy nên Đức Thế Tôn đã nói lên sự thật, đã ghép y vào loại người trống rỗng, điều đó đúng với sự thật, chứ Đức Tôn Sư nào phải ác khẩu, khiếm nhã, khinh miệt ai bao giờ!
- Rất cao siêu là cái nghĩa ấy, nhưng thưa đại đức, mấy ai hiểu được ý nghĩa cao siêu như đại đức! Người ta vẫn hiểu theo thường ngữ, "người trống rỗng" là người ngu si, hèn hạ, là người đáng phỉ nhổ, khinh bỉ mà thôi. Người cư sĩ tại gia nói riêng, và người đời nói chung chỉ hiểu đó là lời chưởi mắng cộc cằn, thô lỗ. Dù sự thật như thế nào, tỳ khưu Sudinna có tội như thế nào - thì Đức Thế Tôn cũng đã mắng chưởi người ta; ấy là một việc làm không thích đáng, là khẩu trược hạnh, chẳng xứng phẩm hạnh của một Đấng Toàn Thiện như Đức Thế Tôn!
- Cũng được - đại đức Na-tiên mỉm cười - hiểu theo nghĩa thế gian cũng được, hoặc hiểu theo nghĩa thường thường cũng được. Ví như đại vương là một bậc minh quân thiên hạ, đại vương thấy có một vài viên quan hành động ngu si, sai trật, có tội. Khi thấy như vậy, đại vương có kêu những viên quan ấy đến gần một bên rồi nói lời từ hòa, mát mẻ, dịu ngọt, êm ái lỗ tai ... và sau đó ban thưởng nhiều vàng bạc, phẩm vật quý giá?
- Ban thưởng sao được, đối với những viên quan hư hỏng, tồi tệ ấy, trẫm sẽ kêu lại mắng chửi, phạt tù hoặc phạt cảnh cáo... để chúng sợ hãi mà trở nên người tốt hơn - chứ ai nào lại kêu tới mà dịu ngọt, mà từ ái, mà ban thưởng! Họa là đồ điên!
- Đức Thế Tôn cũng xử sự tương tự như đại vương vậy! Tỳ khưu Sudinna có tội bởi tư cách hành động sái quấy của y. Con người y đáng bị khiển trách. Đức Thế Tôn kêu lại, Ngài không mắng chửi, miệt thị - mà chỉ dùng từ "trống rỗng" để nói lên sự thật, để chỉ thẳng vào sự thật nơi con người y. Thế thôi, Đức Thế Tôn cũng chưa quát mắng, phạt cảnh cáo hoặc phạt tù như ý nghĩ của đại vương! Trường hợp ấy, lẽ nào Đức Thế Tôn lại nói lời hoan hỷ đầu óc, mát mẻ đôi tai, từ hòa, ngon ngọt... đối với tỳ khưu Sudinna, phải thế không đại vương?
- Lý luận của đại đức không có kẻ hở, trẫm rất tín phục!
- Không dám!
- Và nhờ vậy, trẫm hiểu thêm một điều là, Đức Thế Tôn là bậc Toàn Thiện, luôn luôn thân thiện hạnh, khẩu thiện hạnh, ý thiện hạnh; nghĩa là thân khẩu ý của Ngài không còn bị điều động, thúc phược bởi tham sân, phiền não. Thân khẩu ý của Ngài đã diệt tận chúng, đã đoạn lìa chúng tận gốc rễ. Nhưng khi giáo hóa chúng sanh thì Ngài chỉ nghĩ đến lợi ích cho chúng sanh, tùy nghi, tùy lúc mà sử dụng thân, khẩu, ý ấy. Cốt ý là chỉ để cho chúng sanh tự thấy lỗi của mình, thấy rõ đâu trược, đâu thanh... để lần hồi cải thiện bản thân cho đúng với pháp, với sự thật...
Thưa đại đức, đến ngang đây, trẫm liên tưởng đến câu hỏi trước, rằng Đức Phật lại tùy bịnh cho thuốc, không biết có đúng chăng?
- Hoàn toàn đúng, tâu đại vương! Ví như một bệnh nhân có nhiều đàm, thầy thuốc cho uống thuốc xổ đàm là dứt bệnh. Chúng sanh tham sân tích lũy lâu ngày, cái tâm của của chúng sanh cũng bị uất chướng, đầy hơi... nên những loại đàm như hận, tật, xan, hối, dục, bỏn xẻn, keo kiệt, mạn v.v... đã trở nên trầm kha bất trị! Vì tâm bi mẫn đối với chúng sanh, vì muốn cứu độ chúng sanh, nếu thuốc xổ kia khó uống quá, đắng quá, chát quá... thì có thể vì thế mà chúng ta nghĩ rằng Đức Thế Tôn không có lòng từ, không có lòng bi chăng hở đại vương?
- Thật không thể!
- Và giả dụ Đức Thế Tôn có dùng lời pharusa - tức là hơi cộc cằn thô lỗ - như vị thuốc đắng quá, cốt dứt trừ bệnh cho chúng sanh, thì có khả thứ không hở đại vương?
- Được lắm chứ!
- Nhưng ở đây không như thế, Đức Thế Tôn không dùng lời pharusa mà chỉ dùng lời hơi nghiêm khắc - thì ta có vì vậy mà bảo rằng Đức Thế Tôn đánh mất tâm từ, tâm bi không hở đại vương?
- Cảm ơn đại đức, trẫm đã hiểu rồi.
- Ví như sức nóng có khả năng làm cho các đồ vật dính liền với nhau, làm cho vật mềm lại - những lời nói của Đức Thế Tôn có tỏa ra sức nóng, thì sức nóng ấy cũng chỉ cốt làm cho chúng sanh sợ hãi mà lìa xa ác hạnh, trược hạnh mà thôi! Một người cha có tâm từ mẫn với con cái thì dù có la rầy, mắng nhiếc, nghiêm khắc chăng nữa, cũng chỉ mong cho con được nên người, phải thế không đại vương?
- Thưa vâng.
- Thế gian truyền rằng hễ ai uống nước trường sanh bất tử vào thì cả thân tâm đều mát mẻ, hưởng được an vui hạnh phúc thiên niên. Giáo pháp năng diệt khổ của Đức Thế Tôn cũng y như thế, ai uống vào rồi thì những ác nghiệp lần hồi nhẹ bớt, phiền não lần hồi tiêu tan... và đến lúc nhân duyên đủ đầy thì thọ hưởng được hạnh phúc giải thoát cuối cùng. Đấy là kết quả do giáo pháp và do tâm bi mẫn giáo hóa độ sinh của Đức Thế Tôn. Như một cánh hoa nhẹ nhàng rơi lên thân thể, giáo pháp và tâm bi mẫn của Đức Thế Tôn cũng y như thế, lẽ nào lại có thể làm người khác đau đớn được, hở đại vương?
- Vâng, đúng thế. Trẫm rất tán dương và hoan hỷ lời giải đáp của đại đức. Quả thật, Đức Thế Tôn xuất hiện ở đời là vì hạnh phúc cho chư thiên và loài người! Giáo pháp và tâm bi mẫn của Ngài đủ để chứng minh cho sự thật ấy!
- Cảm ơn đại vương!
(Nguồn: Kinh Mi Tiên Vấn Đáp, Câu 111. Sao Đức Thế Tôn Lại Có Lời Nói Khiếm Nhã?)
--------
Xem thêm các bài kinh:
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Thời Gian Và Không Còn Thời Gian
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Nguyên Nhân Của Thời Gian
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Thời Gian Tối Sơ?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Có Rồi Không - Không Rồi Có
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Pháp Hành Thì Sao?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Tự Nhiên Sanh
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Tự Ngã Trong Thân?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Nhãn Thức Và Tâm Thức (Cakkhu Vinnana - Mano Vinnana)
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Hành Tướng Của Xúc (Phassalakkhana)
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Hành Tướng Của Thọ (Vedanalakkhana)
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Hành Tướng Của Tưởng (Sannalakkhana)
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Hành Tướng Của Tư Tác (Cetanalakkhana)
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Hành Tướng Của Tầm (Vitakkalakkhana)
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Những Tâm Sở Đồng Sanh
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Về Năm Giác Quan
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Bất Bình Đẳng Sai Khác Của Chúng Sanh Là Do Nghiệp
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Lửa Địa Ngục
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Nước Dựa Khí
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Niết Bàn
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Ai Sẽ Đắc Niết Bàn?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Làm Sao Biết Niết Bàn Là Tối Thượng Lạc?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Có Phật Không?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Phật Là Tối Thượng Tôn Bảo!
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Phật Tối Thắng Như Thế Nào?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Thấy Phật
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Khi Chết Ngũ Uẩn Diệt Theo
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Vedagù?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Nghiệp Trú Ở Đâu?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Biết Còn Tái Sanh?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Phật Ở Đâu?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Bậc Toàn Giác Biết Tất Cả?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Tại Sao Đức Phật Không Giống Cha Mẹ Ngài?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Thực Hành Phạm Hạnh (Brahmacàri)
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Ai Truyền Cụ Túc Giới Cho Đức Phật?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Nước Mắt Nào Là Thuốc? Nước Mắt Nào Là Độc Dược?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Tham Luyến Và Dứt Tham Luyến
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Trí Tuệ Ở Đâu?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Luân Hồi (Samsara)
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Diệt Khổ Chưa Đến?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Thời Gian Tái Sanh
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Nhân Sanh Giác Ngộ
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Điều Lành Nhỏ, Phước Quả Lớn
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Người Ngu Làm Điều Ác Tội Báo Lớn
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Pháp Xuất Thế Gian
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Thức, Tuệ Và Sanh Mạng
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Nhận Dư Thừa Đồ Cúng Dường Là Hộ Trì Giáo Pháp Phật
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Đức Thế Tôn Có Tâm Đại Bi Hay Không?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Nghi Vấn Về Sự Bố Thí Ba-la-mật
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Bố Thí Hai Mắt Lại Được Thiên Nhãn
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Nghi Về Thời Gian Giáo Pháp Tồn Tại
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Đức Thế Tôn Còn Khổ Chút Ít Nào Không?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Đức Thế Tôn Đã Thật Sự Hoàn Tất Mọi Phận Sự Chưa?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Tại Sao Có Những Câu Hỏi Mà Đức Thế Tôn Làm Thinh Không Trả Lời?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Chúng Sanh Sợ Hãi Diêm Chúa?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Tụng Kinh Paritta Thật Không Có Lợi Ích!
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Oai Lực Của Đức Phật Thua Ma Vương?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Vì Đức Phật Thuyết Pháp Mà Làm Cho Sáu Mươi Vị Tỳ Kheo Hộc Máu Chết!
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Tỳ Kheo Tạo Nghiệp Do Không Biết, Tại Sao Lại Không Có Tội?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Đức Thế Tôn Có Lãnh Đạo, Bảo Quản Giáo Hội Tỳ Khưu Không?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Tại Sao Đức Thế Tôn Không Thu Thúc Lục Căn?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Cái Cây Có Tâm Ý Không?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Đức Phật Thuyết Về Bố Thí Là Để Nhận Được Lợi Lộc Cúng Dường?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Thế Nào Gọi Là Sa-môn?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Đức Thế Tôn Còn Bất Bình, Sân Hận!
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Thần Thông Của Đức Mục-kiền-liên Không Đương Cự Nổi Thần Lực Của Kẻ Giết Ngài?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Về Cư Sĩ A-la-hán
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Tại Sao Không Có Hai Đức Phật Xuất Hiện Một Lần?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Người Đã Phạm "Bất Cộng Trụ", Xin Tu Lại, Có Đắc Được Đạo Quả Không?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Bậc A-la-hán Còn Phạm Giới?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Sao Không Thấy Tử Thi Của Dạ Xoa?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Về Chuyện Bồ Tát Vessantara Bố Thí Vợ Con
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Hồi Hướng Phước Có Hiệu Quả Không?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Tại Sao Nhập Niết Bàn Lại Có Hiện Tượng Phi Thường?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Chúng Sanh Nào Có Khả Năng Đắc Đạo?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Tại Sao Không Diễn Tả Niết Bàn Một Cách Cụ Thể?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Có Ai Thấy Phật Không?
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - Đầu Đà Khổ Hạnh Có Ích Lợi Gì?
Bình luận
Quản trị trang
- Chủ quyền của đất nước;
- Các vấn đề về chính trị;
- Các phát ngôn cho mục đích hoặc có dấu hiệu chống lại Đảng, Nhà nước, chia rẽ và gây mất đoàn kết dân tộc, đoàn kết tôn giáo;
- Vi phạm hoặc có dấu hiệu vi phạm chính sách, pháp luật của Nhà nước và thuần phong, mỹ tục của dân tộc.
Cho mục đích trên, chúng tôi tuyên bố có quyền xóa, gỡ bỏ hoặc thực hiện bất kỳ biện pháp nào thuộc quyền của Quản trị trang và Chủ sở hữu; và tố cáo với cơ quan chức năng hoặc thực hiện các biện pháp pháp lý cần thiết để ngăn chặn, xử lý các hành vi vi phạm hoặc hành vi có dấu hiệu vi phạm nêu trên.