Thuở xưa, đức Phật trú trên núi Kỳ-xà-quật thành La-duyệt-kỳ. Lúc ấy, vua Bình-sa-vương có một đại thần vì phạm tội phải bị bãi chức đày đến ở vùng núi phía nam cách nước hơn nghìn dặm. Đây là nơi không người lai vãng, đất đai cằn cỗi, ngũ cốc xác xơ. Đại thần đến đó ít lâu, không ngờ xuất hiện suối nước tràn trề, đất đai màu mỡ, ngũ cốc sung túc. Những người nghèo đói các nơi đều đổ về đây sinh sống, trong vòng mấy năm đã có ba bốn nghìn gia đình. Ai đến đều được cấp cho ruộng đất làm ăn.
Một hôm, có ba vị trưởng lão bàn với nhau:
- Nước không có vua như thân không có đầu.
Nên cùng đến chỗ đại thần, đề cử ông lên làm vua. Đại thần trả lời các trưởng lão:
- Nếu muốn lập tôi lên làm vua phải theo đúng pháp như các quốc vương: Tả hữu có đại thần hầu cận, văn võ tướng sĩ có phẩm trật trên dưới. Mọi người phải tuân theo pháp triệu lễ. Lại phải tuyển các thiếu nữ nhập cung, và nhân dân phải nộp tô thuế, lúa thóc, vải vóc.
Các quốc lão nói:
- Xin làm theo như thế.
Rồi họ một mực theo vương pháp, lập đại thần lên ngôi, sắp đặt quần thần văn võ trên dưới, phát động nhân dân xây cất thành quách, kiến tạo cung điện. Từ đó, nhân dân khốn khổ, không còn cảnh an cư lạc nghiệp. Mọi người vì quá khổ cực nên muốn đảo chính soán ngôi. Các gian thần bày mưu đưa vua đi săn. Ra ngoài thành chừng ba bốn mươi dặm có một cánh đồng trống, họ trói vua lại định giết.
Vua hỏi các cận thần:
- Sao các ông lại giết tôi?
Họ đáp:
- Nhân dân nếu no ấm hạnh phúc sẽ lấy lễ thờ vua. Còn nhân dân nghèo đói khốn khổ sẽ nổi loạn lật đổ vương quyền.
Vua bảo:
- Chuyện này là do các khanh làm, không phải tại ta. Nếu giết oan ta thần minh sẽ biết. Hãy cho ta phán một lời nguyện, dù chết cũng cam tâm.
Vua liền nguyện rằng:
- Tôi vốn khai hoang tạo ruộng để nuôi dân. Ai đến sinh sống đều an cư lạc nghiệp. Rồi họ tự động suy tôn tôi lên ngôi vua, chiếu theo pháp vua các nước mà sắp đặt, làm ra mọi việc như thế. Nay họ trở lại giết tôi. Tôi thật không có tội với nhân dân.
Nếu tôi chết nguyện sẽ làm quỷ La-sát nhập vào thân cũ để trả thù này.
Vua nguyện xong, bị cận thần lấy dây xiết cổ chết, bỏ thây ở đó rồi đi. Ba ngày sau, thần thức vua làm quỷ La-sát nhập vào thân cũ tự xưng là A-la- bà. Quỷ vào cung dùng dây xiết cổ giết tân vương và giết sạch các gian thần cũng như thể nữ. La-sát vẫn còn giận ra khỏi cung định bắt giết dân chúng. Ba vị quốc lão thấy vậy tự trói ra đầu thú trước La- sát, thưa rằng:
- Đây là việc làm của gian thần, dân đen nào có biết gì. Xin ngài hãy rộng lòng thứ tha, trở về làm vua lại.
La-sát bảo:
- Ta đã là La-sát, đâu có thể sống làm việc chung với người. Ta ăn thịt uống máu người, tính thường hay phẫn nộ bất kể chuyện gì.
Ba vị quốc lão nói:
- Nước này do ngài mà có, nên xin ngài hãy làm vua lại như cũ. Còn việc ăn uống chúng tôi sẽ lo.
Từ đó, các quốc lão ra quy định: Nhân dân phải rút thăm lấy số thứ tự. Nhà nào có con theo thứ tự nộp cho vua La-sát ăn. Trong ba bốn nghìn họ gia đình đó, có một nhà là đệ tử Phật, tinh tấn phụng trì ngũ giới không phạm. Ông theo mọi người rút thăm trúng phải số thứ nhất, phải nộp đứa con nhỏ duy nhất của mình cho vua La-sát ăn trước hết. Cả nhà buồn thương than khóc, hướng vọng về núi Kỳ-xà-quật đỉnh lễ sám hối nghiệp tội của mình. Đức Phật với đạo nhãn thấy hết nỗi thống khổ này, tự bảo:
- Nhờ nơi đứa bé này ta sẽ độ được vô số người.
Ngài liền một mình bay đến cửa cung điện của vua La-sát, hiện tướng quang minh soi sáng nội cung. La-sát thấy hào quang nghi là dị nhân bèn ra gặp Phật. La-sát thấy Phật liền khởi độc tâm định xông đến ăn thịt. Hào quang Phật chiếu vào mắt, bao nhiêu thần lực của La-sát đều tiêu tan, trở nên yếu đuối phải chịu hàng phục. La-sát thỉnh Phật lên tòa ngồi, còn mình quỳ dưới đỉnh lễ. Đức Phật vì La-sát thuyết pháp. La-sát nhất tâm nghe, tin hiểu rồi thọ ngũ giới làm Ưu-bà-tắc.
Lúc ấy, viên quan tống thực mang đứa bé đến cho vua La-sát ăn. Cả nhà đứa bé đều than khóc đi theo. Vô số người đến xem lấy làm bất nhẫn. Viên quan ôm đứa bé trao cho vua La-sát. Vua La-sát đón lấy đứa trẻ, rồi quỳ trước Phật bạch rằng:
- Đứa trẻ này do quốc dân theo thứ tự đưa đến cho con ăn. Nay con đã thọ Ngũ giới của Phật nên không ăn thịt nó nữa. Con xin cúng nó cho Phật làm thị đồng hầu hạ.
Đức Phật nhận đứa bé rồi chú nguyện chúc lành. La-sát hoan hỉ đắc quả Tu-đà-hoàn. Đức Phật đặt đứa bé vào bát rồi mang ra khỏi cung về nhà cha mẹ của nó. Đến nơi, Ngài bảo:
- Hãy nuôi đứa bé, đừng đau buồn nữa.
Mọi người trông thấy Phật hết sức kinh ngạc không biết là vị thần nào. Đứa bé này nhờ phước gì mà được cứu thoát khỏi làm thức ăn cho La-sát.
Bấy giờ, đức Thế Tôn đứng giữa mọi người nói kệ:
Giới đức chỗ nhờ cậy
Phước báo sẽ theo ta
Thấy pháp thành bậc thượng
Ba đường ác tránh xa.
Trì giới hết khổ lo
Phước ba cõi tôn quý
Quỷ thần tà độc ác
Không hại kẻ giới trì.
Phật nói kệ xong, vô số người thấy hào quang của Phật liền biết là bậc chí tôn trong tam giới. Họ đều xin quy y làm đệ tử, nghe kệ hoan hỉ đều tỏ ngộ được đạo.
Bình luận
Ban quản trị
- Chủ quyền của đất nước;
- Các vấn đề về chính trị;
- Các phát ngôn cho mục đích hoặc có dấu hiệu chống lại Đảng, Nhà nước, chia rẽ và gây mất đoàn kết dân tộc, đoàn kết tôn giáo;
- Vi phạm hoặc có dấu hiệu vi phạm chính sách, pháp luật của Nhà nước và thuần phong, mỹ tục của dân tộc.
Cho mục đích trên, chúng tôi tuyên bố có quyền xóa, gỡ bỏ hoặc thực hiện bất kỳ biện pháp nào thuộc quyền của Ban Quản trị và Chủ sở hữu; và tố cáo với cơ quan chức năng hoặc thực hiện các biện pháp pháp lý cần thiết để ngăn chặn, xử lý các hành vi vi phạm hoặc hành vi có dấu hiệu vi phạm nêu trên.