Bài kinh: Phật Dạy Tân Vương Bổn Phận Làm Vua

Thuở xưa, có vị quốc vương dùng chính pháp trị dân, ai ai cũng mến mộ đức độ. Song vua lại không có thái tử nối ngôi nên rất buồn lo về việc này. Một hôm, đức Phật đến nước đó. Vua ra nghinh đón, nghe pháp và vui mừng xin lãnh thọ Ngũ giới. Vua ngày đêm tinh tấn, nhất tâm phụng trì chỉ xin nguyện có một đứa con. Trong cung, có một thị đồng mười một tuổi mà vua thường sai bảo. Cậu ấy là người trung tín, khiêm tốn giữ phép, không trái oai nghi. Cậu lại tinh tấn hết lòng học tập, đọc tụng kinh kệ, suốt mấy năm cậu ấy luôn dậy trước mọi người, sắp đặt chuẩn bị chu đáo nhang đèn không biết nhọc. Một hôm cậu mắc bệnh nặng chết đi, thần thức tái sinh làm con của vua.

Vua hết sức thương yêu, hết lòng nuôi dưỡng, đến năm mười lăm tuổi lập cậu lên làm thái tử. Sau khi vua băng hà, thái tử lên kế vị. Từ khi lên ngôi, tân vương trở nên kiêu mạn phóng túng, hoang dâm vô độ, ngày đêm chìm đắm trong ngũ dục không lo việc nước. Vì thế mà việc triều chính phế bỏ, nhân dân khốn khổ.

Đức Phật biết vua không hiểu được bổn hạnh của mình, nên dẫn đệ tử đến nước đó hóa độ.

Vua nghe Phật đến, theo pháp tiên vương cũng dẫn đại chúng ra nghênh tiếp, cúi đầu đỉnh lễ rồi ngồi xuống chỗ của mình. Đức Phật hỏi thăm vua:
- Đất nước nhân dân, bá quan vẫn an ổn như thường chứ?

Vua đáp:
- Quả nhân tuổi còn trẻ chưa đủ tài đức trị dân. Nhờ ân Phật mà trong nước vẫn an ổn.

Đức Phật lại hỏi:
- Vua có biết mình từ đâu sinh đến không? Tu công đức gì mà được vương vị không?

Vua đáp:
- Con ngu si không rõ, không biết đời trước làm gì?

Đức Phật bảo:
- Này đại vương, do năm việc mà được phước làm quốc vương. Thế nào là năm? Một là, bố thí được làm vua. Nhờ bố thí mà vua được muôn dân xây cất cung điện, cung cấp tiền của vô số. Hai là, xây dựng chùa tháp, cúng dường Tam Bảo giường chõng, màn trướng được làm vua. Nhờ phước đó mà vua được ngự trên ngai vàng giữa triều trị nước. Ba là, thân cận, lễ kính Tam Bảo và các bậc trưởng đức nên được làm vua. Nhờ phước này nên vua được muôn dân kính. Bốn là, nhẫn nhục ba nghiệp của thân, bốn nghiệp của miệng, ý không ác niệm do đó làm vua. Nhờ phước này nên ai trông thấy mặt vua cũng vui mừng. Năm là, học hỏi, thường cầu trí tuệ nhờ đó được làm vua. Nhờ phước này nên vua quyết đoán việc nước ai cũng nghe theo.

Thực hành được năm việc này đời đời sẽ làm vua. Bấy giờ, đức Thế Tôn nói kệ rằng:

Người biết thờ bậc trên
Vua, cha, thầy, đạo sĩ
Có tín, giới, thí, tục
Chết an, tái sinh an.
Đời trước có phước đức
Nay tôn quí hơn người
Lấy đạo trị thiên hạ
Phụng pháp, ai cũng theo.
Vua là chủ thần dân
Thường yêu thương kẻ dưới
Thân noi theo giới pháp
Làm gương dạy mọi người.
Sống an chớ quên nguy
Sáng suốt, phước càng dày
Quả báo của phúc đức
Không luận hèn hay sang.

Đức Phật bảo vua rằng:
- Tiền thân của vua là thị đồng của tiên vương. Do nhờ tín tâm thờ Phật, thanh tịnh trì Pháp, cung kính hầu Tăng, hiếu thảo cha mẹ, trung cẩn với vua, nhất tâm tinh tấn bố thí, cực nhọc mà không biếng trễ nên được phước đời này làm con tiên vương, thừa hưởng ngôi vị vinh hoa phú quí. Thế mà, nay vua giàu sang trở lại biếng trễ. Phàm làm vua nên thực hành năm việc:
1- Lãnh đạo muôn dân mà không có xa xỉ.
2- Nuôi dưỡng tướng sĩ tùy thời sai bảo.
3- Nhớ tu theo bổn nghiệp để phước đức còn mãi không dứt.
4- Biết tin nghe lời chính trực của trung thần, không nghe lời sàm tấu làm hại bề tôi trung trực.
5- Tiết dục, không đắm theo dục lạc, buông lung phóng dật.

Làm được năm việc này sẽ vang danh bốn biển, phước lộc tự đến. Bỏ năm việc này giềng mối sẽ mất hết. Nhân dân khốn khổ sẽ nghĩ đến việc nổi loạn, quan lính nhọc nhằn sẽ bỏ bê việc công. Do vô phước quỷ thần không giúp đỡ, lại tự tung tự tác bất kể đạo lý, trung thần không dám can ngăn. Cho nên, việc nước bỏ bê, gian thần lộng hành, nhân dân oán thán. Nếu như vậy hiện đời thân bại danh liệt, đời sau sẽ vô phước khổ đau. Bấy giờ, Thế Tôn lại nói kệ:

Phàm lãnh đạo thế gian
Tu chính đạo, không tà
Điều tâm, thắng các ác
Đó là bậc pháp vương.
Thấy đạo hay huệ thí
Nhân ái, thích lợi người
Bình đẳng với tất cả
Được vậy chúng tựa nương.

Nghe Phật nói kệ xong, vua vô cùng hoan hỉ, đê đầu đỉnh lễ trước Phật để sám hối và tạ ân, rồi thọ Ngũ giới tu tập. Đức Phật lại vì vua thuyết pháp. Nghe xong, vua đắc quả Tu-đà-hoàn.

-
aa
+
1,097 lượt xem
11/11/2021

Bình luận

Phản hồi cho Hủy bỏ