Bài kinh: Lâu Đài Do Sự Đảnh Lễ

Bấy giờ, đức Thế Tôn trú tại thành Xá Vệ (Sàvatthi). Thời ấy nhiều Tỷ-kheo, sau khi đã an cư mùa mưa ở một tinh xá trong làng kia và đã làm lễ Tự tứ. Vào lúc bế mạc xong, liền du hành qua một làng khác, trên đường đi đến thành Xá Vệ để đảnh lễ đức Thế Tôn. Tại đó một vị nữ nhân đến đảnh lễ chư Tăng với tâm đầy thành tín, kính cẩn và thiện ý. Về sau nàng từ trần được tái sanh vào cõi trời Ba mươi ba và Tôn giả Mục Kiều Liên (Mahà-Moggallàna) hỏi nàng:

1. Nàng Thiên nữ sắc đẹp siêu phàm,
Đang chiếu mười phương với ánh quang,
Nàng đứng toàn thân đều tỏa sáng,
Như vì sao cứu hộ trần gian. 

2. Vì sao nàng được sắc như vầy,
Vì cớ gì nàng vinh hiển đây,
Những lạc thú nào nàng mến chuộng,
Trong tâm, đều xuất hiện ra ngay? 

3. Hỡi nàng Thiên nữ đại oai thần,
Nàng tạo đức gì giữa thế nhân,
Vì cớ gì oai nghi rực rỡ,
Dung quang tỏa sáng khắp mười phương? 

4. Nàng Thiên nữ ấy hỷ tâm tràn,
Được Mục-liên Tôn giả hỏi han,
Nàng giải đáp ngay phần hạnh nghiệp,
Và đây là kết quả cho nàng: 

5. Khi được làm người giữa thế nhân,
Gặp Tỳ-kheo giới hạnh chuyên cần,
Với tâm thành tín và hoan hỷ,
Con chắp hai tay lễ dưới chân. 

6. Vì thế sắc con đẹp thế này,
Và con vinh hiển ở nơi đây,
Bất kỳ lạc thú nào lòng dạ,
Yêu chuộng, tức thì xuất hiện ngay. 

7. Xin trình Tôn giả đại oai thần,
Công đức con làm giữa thế nhân,
Nhờ đấy oai nghi con rực rỡ,
Dung quang tỏa sáng khắp mười phương. 

(Nguồn: Kinh Tạng Nam Truyền, Tiểu Bộ Kinh – Tập 2, Thiên Cung Sự, Lâu Đài Nữ Giới, Phẩm Đỏ Sẫm, Lâu Đài Do Sự Đảnh Lễ, tr.155, Việt dịch - Hòa thượng Thích Minh Châu)

-
aa
+
724 lượt xem
20/06/2023

Bình luận

Phản hồi cho Hủy bỏ