Phước báu thù thắng của bố thí - kinh Nikaya

Một thời, Thế Tôn trú thành Xá Vệ (Sàvatthi), trong tịnh xá Kỳ Viên (Jetavana), tại khu vườn ông Cấp Cô Độc (Anàthapindika). Rồi Su-ma-na (Sumanà) con gái vua cùng năm trăm thiếu nữ hộ tống, đi đến đảnh lễ và bạch Thế Tôn:

Ở đây, bạch Thế Tôn, có hai đệ tử của Thế Tôn đồng đẳng về tín, đồng đẳng về giới, đồng đẳng về tuệ, một có bố thí, một không bố thí. Sau khi thân hoại mạng chung, cả hai vị ấy được sanh lên cõi trời hoặc sanh lại cõi người thì giữa hai vị ấy, có sự đặc thù gì, có sự sai khác gì? 

Có sự sai biệt, này Su-ma-na!
Người có bố thí, khi được làm một vị trời hoặc được làm người đều vượt qua người không bố thí trên năm phương diện. Đó là thọ mạng, nhan sắc, an lạc, danh xưng và tăng thượng. Người có bố thí, này Su-ma-na, khi được làm vị trời hoặc được làm người đều vượt qua người không bố thí về năm phương diện này. 

(ĐTKVN, Tăng Chi II, chương 5, phẩm Sumanà, phần Con gái vua, VNCPHVN ấn hành, 1996, tr.351)

-
aa
+
967 lượt xem
05/12/2019

Bình luận

Phản hồi cho Hủy bỏ